Thư gửi mẹ (từ: đứa con xa quê)
  • Đây Là phòng Suite của Khách sạn Panorama
  • Đây Là phòng Suite của Khách sạn Panorama,
CÁC TIN TỨC KHÁC
Sunday, 08/11/2013 - 10:36

Thư gửi mẹ (từ: đứa con xa quê)

Cầu cho cha mẹ con suốt đời bình an...

mẹ tôi
Ngày chúng ta chào đời, có một ai đó đã khóc thật to trong hạnh phúc, có một ai đó đã phải ôm chúng ta trên tay và nhảy lên thật sung sướng hét to. Ngày chúng ta được sinh ra, có giọt nước mắt cứ thể chảy dài theo gương mặt lẫn vào với những giọt mồ hôi mặn chát, và dừng lại trước một nụ cười thật khẽ, lặng ngắm nhìn thiên thần bé nhỏ trên tay mình. Người ấy chính là mẹ, người mẹ hiền tần tảo sớm hôm nuôi nấng từng đứa con bé nhỏ lớn lên trong hạnh phúc. Ngày chúng ta dần lớn khôn, có những cái nhìn không chớp mắt của mẹ trong mỗi bước đi, có những cái nắm tay đầy nước mắt khi chúng ta vấp ngã: “Đứng dậy đi con, mẹ đây!”
 
“Mẹ là những tiếng hát ấm áp ru con mỗi khi đông lạnh về.
Mẹ là những ánh nắng lấp lánh đưa con đi trên con đường quê.”

Âm vang câu hát thoang thoảng đâu đây dường như đang nhắc tâm hồn con nhớ về mẹ. Hồi bé mỗi lần mẹ hỏi con yêu ai nhất, con vô tư nhanh nhảu trả lời “yêu ba hơn yêu mẹ”, lúc đó con thấy mắt mẹ thoáng buồn, nhưng vẫn khen con ngoan, biết thương ba hơn mẹ là đúng.
 
Cho đến bây giờ, khi đã là một thiếu nữ, hai mẹ con hay trò chuyện, tâm sự cùng nhau, mẹ vẫn thường hỏi con câu đó, nhưng câu trả lời vẫn không thay đổi, con yêu ba nhiều hơn. Một lần nữa con thấy mẹ buồn, vội hôn lên trán con và mắng yêu: “Đúng rồi, tôi chỉ là người đẻ thuê thôi mà!” con lại cười, có lẽ con còn quá ngây thơ, bồng bột.
Đến bây giờ con mới hiểu tại sao những chú gà con lại cần được đôi cánh mẹ chở che mỗi khi đông lạnh về, hay có vật lạ tấn công chúng. Đến bây giờ, con mới hiểu tại sao mỗi lúc con hoảng sợ, đau đớn, hay buồn bã người đầu tiên con gọi dù trong mơ hay tận đáy lòng là mẹ chứ không phải ba, bởi mẹ là mái nhà ấm áp, vững chắc che chở cho con, là nơi để con gửi gắm bầu tâm sự, và mẹ là bầu trời tỏa sáng mỗi bước đi của con.

Con và mẹ đã cùng đập chung một nhịp tim, sống chung một hơi thở suốt 9 tháng 10 ngày, một thời gian dài khó khăn để sinh ra con, vất vả bao năm để nuôi nấng, chăm sóc, chỉ mong con chăm ngoan, học giỏi và sống tốt trên đường đời. Mẹ ạ! Tới bây giờ con mới biết con yêu ba và mẹ như nhau, con yêu đôi bàn tay gầy gầy xương xương đã chai sần đi sau những ngày làm việc nặng, yêu lắm mái tóc mẹ đã ngả màu, yêu lắm làn da sạm đen vì cháy nắng, yêu cả cái dáng cao cao với khuôn mặt phúc hậu, đôi mắt đen chứa bao nỗi lo và mong ước.

Mẹ ơi, đôi lúc bị mẹ mắng, con giận lắm, con tị với những đứa trẻ được nuông chiều, con nghĩ mình không phải là con của mẹ nên không được thương yêu, ước rằng mẹ sẽ đi thật xa, đừng ở bên để con được sống tự do mà không bị mắng.

Nhưng con đã lầm tưởng tất cả, đến một ngày mẹ ốm phải vào bệnh viện, một mình con ở nhà tự chăm sóc bản thân, với một đứa trẻ vụng về, không biết làm việc gì, căn nhà rộng bây giờ chỉ có mình con, vừa cô đơn vừa vất vả con mới tỉnh ngộ, mới nhận ra nỗi vất vả của mẹ lam lũ suốt ngày với công việc, lúc này con chỉ mong mẹ sớm khỏi bệnh trở về nhà. Đâu ít lần con sai, con chưa ngoan mẹ nhỉ, mỗi lần như vậy mẹ đều nhắc nhở con, có những lúc vì con quá cứng đầu nên mẹ phải đánh con, đánh con rồi mẹ cũng đâu có vui, con khóc mẹ cũng khóc chỉ vì quá buồn, thất vọng về con gái. Con gái thật hư phải không hả mẹ? Con đâu có biết tuổi thơ mình cứ êm đềm trôi đi trong lúc lưng mẹ ngày thêm còng xuống theo dấu ấn nghiệt ngã của tháng năm, lỗi lầm xưa con e rằng không có dịp chuộc lại, tóc mẹ lại thêm trắng khi con chưa kịp trưởng thành.

Mẹ biết không, đối với con mẹ là bầu trời đầy ắp yêu thương, sự sống, những lúc con buồn, mệt mỏi muốn chùn bước, bỏ cuộc con lại nghĩ tới mẹ – cuộc sống của con. Mẹ dạy cho con những điều cần thiết trong cuộc sống, dạy cho con biết thương yêu, sống tốt với đời, giúp con thêm yêu cuộc sống, vững bước trên đường đời, mẹ cùng con xây dựng và thắp sáng những ước mơ phía trước.Tới bây giờ con mới hiểu con yêu mẹ nhiều như thế nào, lúc này đây con mới nhận ra mình đã sai, có nhiều lỗi với mẹ, con chưa xứng đáng là con ngoan, chưa đáng là người con hiếu thảo.

Lúc này đây con thấy mình may mắn hơn những đứa trẻ khác, có được người mẹ tốt, yêu thương, chăm sóc và luôn ở bên con, con mong thời gian trôi thật chậm để được sống với mẹ, được nũng nĩu, được ôm ấp như một đứa trẻ thơ. Mẹ ơi con đã lớn rồi, con đã trưởng thành hơn nhưng sao trong mắt mẹ con vẫn là một đứa trẻ non nớt, cần được sự che chở, bao bọc của mẹ, con cũng muốn như thế lắm, mẹ ơi! Mẹ hãy sống vui, khỏe mẹ nhé, con sẽ cố gắng mang tới cho mẹ thật nhiều niềm vui để mẹ được trẻ thêm, sống với chúng con mãi mãi. Con sẽ cố gắng bước đi thật tốt trên con đường tương lai, trở thành cô giáo trẻ như mẹ hằng mong muốn. Đừng hỏi tại sao con thường nói yêu ba hơn mẹ nhé, bởi con yêu mẹ nhiều nên khó nói thành câu, lúc này đây con sẽ nói, lời nói tận đáy lòng: “Con yêu mẹ nhiều!”
“Những ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,
Đừng để nỗi buồn vương mắt mẹ nghe con.”
Yêu mẹ nhiều!
Con gái mẹ
(Sưu tầm)
Click để xem thêm: hạnh phúc là gì? Ai có thể đặt tên? trên website: khách sạn tại sapa

Hỗ trợ khách hàng

Mr Thai   Qui Nguyen Skype
Đặt Tour Trợ giúp khách hàng Skype
Hotline: 0964 267 569
Cố Định: 02143 771 535

Kiểm tra giá và phòng trống

calendar